Thứ sáu, 29/03/2024

 

Trong lịch sử văn học dân tộc và thế giới, chưa có danh nhân nào được "ca dao hóa" nhiều như Bác Hồ kính yêu của chúng ta. Nhà thơ Lê Anh Xuân đã từng viết:

Điệu lục bát, khúc dân ca

Việt Nam là Bác, Bác là Việt Nam

Sinh thời, Bác rất thích dùng ca dao, tục ngữ trong các bài viết của mình để mọi người dễ hiểu, dễ nhớ, dễ tuyên truyền cách mạng. Những ngày bệnh trọng, Bác vẫn thèm nghe "một câu hò xứ Nghệ" - một khúc hát dân ca. Ngay trong bản "Di chúc" thiêng liêng trước lúc đi xa, Người vẫn còn dặn lại đồng bào, đồng chí bằng một câu ca dao lục bát biến thể:

Còn non, còn nước, còn người

Thắng giặc Mỹ, ta sẽ xây dựng hơn mười ngày nay!

Có thể nói: Bác và ca dao, ca dao và Bác đã có sự "hóa thân" hài hòa và nồng thắm. Còn gì đẹp hơn, tự hào hơn khi nhân dân ta từ núi rừng, hải đảo xa xôi tới bưng biền Đồng Tháp đã dành những vần ca dao chứa chan tình nghĩa, biết ơn về Bác để dâng lên Người:

Bác Hồ là vị Cha chung

Là sao Bắc đẩu, là vầng Thái dương

Nhà thơ Tố Hữu đã từng viết: "Bác sống như trời đất của ta", Bác như ánh sáng, như khí trời không thể thiếu được trong cuộc đời mỗi con người Việt Nam, và ai cũng cảm thấy:

Tự hào biết mấy Bác ơi

Bác cho con cả cuộc đời tự do

Hình ảnh Bác Hồ trong ca dao của đồng bào các dân tộc thiểu số được thể hiện trước hết là ở chỗ: Bác Hồ là hiện thân của sự đoàn kết dân tộc. Trong "Thư gởi Đại hội các dân tộc thiểu số miền Nam" họp tại Plây Ku ngày 19-4-1946, Chủ tịch Hồ Chí Minh đã viết: "… Đồng bào Kinh hay Thổ, Mường hay Mán, Gia rai hay Ê đê, Xơ đăng hay Ba na và các dân tộc thiểu số khác, đều là con cháu Việt Nam, đều là anh em ruột thịt. Chúng ta sống chết có nhau, sướng khổ có nhau, no đói giúp nhau".

Đồng bào Tây Nguyên đã có bài ca dao về Bác Hồ với những so sánh liên tưởng thật xúc động:

Hồ Chí Minh - người là con sông lớn

Người là mặt trời, Người là mặt trăng

Mùa lạnh nhắc tên Hồ Chí Minh – cái bụng ấm

Mùa nắng nhắc tên Hồ Chí Minh – mây thêu mặt trời hồng

Mùa thu nhắc tên Hồ Chí Minh – mây lắng trời trong

Mùa xuân nhắc tên Hồ Chí Minh – cây cỏ đâm nhựa trổ bông.

Người dân Tây Nguyên nhận ra rằng:

Vùng Tây Nguyên rừng thiêng nước độc

Tám, chín năm ở với Bác Hồ lúa mọc đầy nương

Ba năm ở với "quốc gia" khổ sở trăm đường

Nay bắt phu, bắt lính, nói gạt nói lường hại dân

(Ca dao dân tộc Mơ- Nông)

Người Hơ-rê chất phác, nói "bụng Bác Hồ" đẹp hơn cả hoa Ê-pan nhất buôn, nhất rừng của họ. Cũng như người Ê-đê thấy "bụng Bác Hồ" tốt với dân tộc mình thế nào. Họ cho thấy:

Người cứu dân tộc mình

Cho suối đánh đàn, cho hoa Gơ- ma nở

Cho nương đầy lúa, rẫy đầy khoai

Cho núi sông đầy cá nước hoa ngàn

Cho con gái cườm đeo quanh cổ

Là Bác Hồ Chí Minh!

(Ca dao dân tộc Ê-đê)

Đồng bào dân tộc Êđê, Giarai, Ba-na cũng thường hát:

Người Ê đê chưa gặp mặt Bác Hồ

Mà trong bụng thương hơn cha hơn mẹ

Người Gia rai chưa được ra miền Bắc

Mà trong bụng thương hơn cha hơn mẹ

Vì vậy mà, chỉ cần nhắc đến tên Bác:

Lên rừng nhắc tên Hồ Chí Minh/quên cả chân chồn, leo dốc nhanh

Xuống đồng nhắc tên Hồ Chí Minh/cấy lúa suốt ngày không thấy mệt

Bữa ăn nhắc tên Hồ Chí Minh/đôi đũa và cơm như và ngọc

Nằm ngủ nhắc tên Hồ Chí Minh/ trời tan bóng tối, ấm năm canh.

Đồng bào Hơ rê thấy được tấm lòng của Bác, thấy "bụng Bác Hồ đẹp hơn nhiều"

Con chim Prắc kêu to/ Con chim Siên kêu nhỏ

Nước nhiều nguồn đã họp thành sông

Người khác nhau đã thành một chi

Ở mỗi ngả nhưng cùng một Bok Hồ

Nước chảy mãi về sông…

Hỡi hoa ê pang soi mình bến nước

Mày đẹp nhất rừng, mày đẹp nhất buôn

Nhưng bụng Bác Hồ còn đẹp hơn nhiều

- Bụng Bác Hồ đẹp hơn hoa ê pang

Bác Hồ dạy khắp nơi đoàn kết

Bụng Bác Hồ còn đẹp quý hơn chiêng

Bác Hồ bảo là cơm no áo tốt.

Và đồng bào đã thể hiện tấm lòng theo Bác, theo Đảng một cách chất phác:

Người Tây Nguyên/ Đã giữ rừng. Đốn cây to phải ngã

Tát suối sâu phải cạn

Nhổ cỏ không còn rễ dưới chân

Người Xơ đăng không theo con cú vọ

Người Nơ ngao không theo con diều hâu

Chúng ta theo hoa đỏ/ Chúng ta theo Cụ Hồ.

(Đồng bào Hơ rê)

Bác Hồ ơi! Bác Hồ ơi!

Người Ka dong nhớ lời Bác dạy

Cố bắt con vắt cho sạch

Cố đuổi con cú cho bay

Mong Bác về rừng núi Tây Nguyên

Để dân làng mang chiêng cồng đi đón

(Đồng bào Ka dong)

Đồng bào các dân tộc Thái, Mường, Tày, Nùng, Mông... ở Việt Bắc, Tây Bắc luôn cảm nhận được tình cảm của Bác dành cho họ:

Đất nước ta có Cụ Hồ

Cụ Hồ thương dân đất Mường ta, sông bể không bằng

Qua nghìn hoạn nạn mới được như ngày hôm nay

Đồng bào Khmer, Chăm, Hoa cũng luôn tin tưởng và biết ơn Bác:

Cụ Hồ với dân như chân với tay

Như chày với cối, như cội với cành

hay:

Nhưng rồi ngẫm lại mà coi

Có Đảng, có Bác, châu chấu đá voi lộn nhào

Hoặc đồng bào nói cụ thể hơn:

Ai về nhắn nhủ cùng ai

Có Đảng, có Bác chẳng sợ chông gai bùn lầy.

"Nước Việt Nam là một, dân tộc Việt Nam là một. Sông có thể cạn, núi có thể mòn, song chân lý đó không bao giờ thay đổi". Lời Bác rất thấm thía. Biết nói làm sao hết những lời ca cất lên từ đáy lòng của đồng bào các dân tộc thiểu số đối với Bác./.

Trần Xuân Toàn

Theo Báo Bình Định

Khúc Thị Lan Hương (st)

Bài viết khác: