Cuộc sống của Bác Hồ bao giờ cũng giản dị vui tươi. Bác làm từ việc lớn, như lãnh đạo cách mạng, đến việc bình thường nhất như xay bột, giã gạo,vác gỗ…
Có lần Bác đang cặm cụi trồng cây khoai môn trước cửa nhà, thấy chúng tôi vào, Bác liền cười nói:
- “Trồng môn trước cửa nhà”, thử đối lại xem sao.
Câu đối cũng khá hóc búa vì “môn” tức là cửa, làm thế nào chọn được vế kia cho chọi.
- “Bắt ốc sau nhà”! - Chúng tôi cùng nhau cười thưa lại sau một lúc lâu suy nghĩ.
Bác cười một cách vui vẻ.
- Tạm cho được!
… … …
Một đêm trăng sáng. Đồng chí ông Ké cùng các đồng chí và tôi đi tắm đêm. Trông thấy bóng trăng sáng vằng vặc trong lòng suối, đồng chí ông Ké nói:
Tôi có một câu đối. Ai đối được tôi gả con gái cho.
Đồng chí ông Ké liền thong thả đọc vế đối:
- “Nguyệt chiếu khê tâm, tâm chiếu nguyệt”
(Mặt trăng soi xuống lòng khe, lòng khe soi lên trăng)
Ai cũng cố nghĩ để đối lại. Riêng đồng chí Hường đối:
- “Hoa sinh thạch diện, diện sinh hoa”
(Hoa nở trên mặt đá, mặt nở hoa)
Ông Ké thốt lên vui vẻ:
- Ô, thế hóa ra mặt rỗ rồi.
- Mọi người cùng phá lên cười vui vẻ. Nghĩ đến vế đối của ông Ké ra, lời lẽ thanh tao, ý tứ sâu sắc, đối được cũng khó. Nhân nhìn trước mắt có cái động núi đẹp đẽ, lúc trẻ tôi vẫn thường cùng bạn bè vào chơi, hét lên một tiếng có ngàn tiếng vọng lại. Tôi nói:
- “Lôi mình không cốc, cốc mình lôi”
(Sấm gọi hang không, hang gọi sấm)
Ông Ké khen:
- Được. Nhưng đồng chí không làm rể được mình vì đồng chí gần bằng tuổi mình rồi, lại đã có gia đình.
Mọi người cười ồ vui vẻ…
Theo 108 Chuyện vui đời thường của Bác Hồ
Tâm Trang (st)