Ở thời điểm lịch sử này cả dân tộc đã tiến gần đến cái đích 40 năm đổi mới. Những thành tựu to lớn, có ý nghĩa lịch sử là nền tảng và là lực đẩy để dân tộc vươn mình. Nếu không có được cơ đồ, tiềm lực, vị thế ấy thì làm sao có thể đi đến quyết định chinh phục những đỉnh cao mới.
Chương trình nghệ thuật mừng Đảng, mừng xuân. Ảnh | TRẦN HẢI
Xuân Ất Tỵ, 2025, chúng ta kỷ niệm 95 năm Ngày thành lập Đảng Cộng sản Việt Nam. Dịp này, gần một thế kỷ trước, Tết Canh Ngọ năm 1930, giữa rừng hoa Dương tử kinh tràn ngập sắc hồng, trên đất Hương Cảng (Hồng Kông-Trung Quốc) Hội nghị thành lập Đảng Cộng sản Việt Nam được tổ chức. Theo quan niệm của người Hồng Kông, loài hoa này biểu hiện sức sống kiên cường, ý chí mạnh mẽ của con người trước mọi thách thức của cuộc sống. Hôm ấy là ngày 6 tháng Giêng. Về sau, Đảng ta vẫn lấy ngày này làm ngày kỷ niệm thành lập Đảng. Đảng còn có chủ trương phát triển đảng viên lớp “Sáu tháng Giêng” và nhiều đảng viên đã vinh dự gia nhập Đảng dịp này. Đến Đại hội Đảng toàn quốc lần thứ III (9/1960), mới quyết định đổi từ ngày âm lịch sang ngày dương lịch; lấy ngày Hội nghị khai mạc, mồng 5 tháng giêng Canh Ngọ, tức ngày 3/2/1930 dương lịch, là ngày thành lập Đảng ta.
Lịch sử không chỉ là ký ức, là câu chuyện của ngày hôm qua. Hơn thế, lịch sử là câu chuyện của ngày hôm nay và ngày hôm nay chuẩn bị cho ngày mai. Chẳng bao lâu nữa Đảng ta tròn 100 tuổi. Một thế kỷ trong dòng chảy đất nước mấy nghìn năm lịch sử. Một thế kỷ trong thế kỷ XX toàn dân tộc kiên cường đấu tranh giành chính quyền về tay nhân dân, giải phóng dân tộc, thống nhất đất nước, đi lên chủ nghĩa xã hội. Một thế kỷ tiếp nối những chặng đường vẻ vang, Đảng lãnh đạo toàn dân tiến hành công cuộc đổi mới gần 40 năm qua và nay đang bước vào kỷ nguyên mới. Theo con đường Đảng ta và Bác Hồ đã lựa chọn, có thể hình dung, dân tộc ta đã Đứng lên - Đi tới - Vươn mình.
Có được cơ đồ đất nước như hôm nay là nhờ ở truyền thống anh hùng, bất khuất, thà hy sinh tất cả chứ nhất định không chịu mất nước, không chịu làm nô lệ. Tinh thần bất khuất, kiên trung, hy sinh cao cả ấy kết tinh trong những người cộng sản, từ buổi Đảng mới ra đời “như đứa trẻ sinh nằm trên cỏ”, cho đến “Ba cao trào cách mạng”, khởi nghĩa giành chính quyền, kháng chiến và kiến quốc, đấu tranh giải phóng dân tộc, thống nhất đất nước, cho đến công cuộc xây dựng đất nước phồn vinh, hạnh phúc. Trong bất kỳ giai đoạn cách mạng nào, bằng uy tín chính trị của mình, Đảng ta đã tập hợp được đông đảo các tầng lớp nhân dân thông qua đường lối, chủ trương đúng đắn, đáp ứng được khát vọng cháy bỏng của nhân dân. Muôn người như một thì sẽ tạo thành biển cả, còn tách ra riêng rẽ, mỗi người chỉ là giọt nước.
Trong bài thơ dài Ba mươi năm đời ta có Đảng, nhà thơ Tố Hữu viết: Đứng lên, thân cỏ, thân rơm/ Búa liềm không sợ súng gươm bạo tàn! Còn khi viết bài Ta đi tới, ông lại truyền đến mọi người niềm kiêu hãnh, sức mạnh tinh thần của buổi dựng xây đất nước: Ta đi tới, trên đường ta bước tiếp,/ Rắn như thép, vững như đồng/ Đội ngũ ta trùng trùng điệp điệp...
Đảng Cộng sản Việt Nam ra đời, Chiến thắng Điện Biên Phủ là những mốc son chói lọi trên hành trình cứu nước và dựng xây đất nước. Nhưng trong quá trình tổng kết, đúc kết những bài học kinh nghiệm quý giá qua các cuộc kháng chiến, các nhà nghiên cứu đánh giá, trong thế kỷ XX, dân tộc ta, đất nước ta đã kiến tạo nên hai kỷ nguyên vĩ đại nhất đó là “Kỷ nguyên Đứng dậy” Độc lập dân tộc, xây dựng chủ nghĩa xã hội (1930-1975); “Kỷ nguyên Đi tới” Thống nhất đất nước, đổi mới (1975-2025). Từmùa xuân này là chặng nước rút để chúng ta bước vào “Kỷ nguyên Vươn mình”.
Vậy là câu hỏi Kỷ nguyên vươn mình mạnh mẽ của đất nước ta, dân tộc ta bắt đầu từ bao giờ đã được trả lời. Một sự ngẫu nhiên hay và đẹp như lời hẹn của mùa xuân đất trời, ba kỷ nguyên với ba dấu mốc 1930-1975-2025. Để rồi bước vào mùa xuân năm 2026, Đại hội lần thứ XIV của Đảng sẽ làm sáng tỏ hơn nữa, xác định rõ hơn con đường bước đi, trên chặng đường tiến tới kỷ niệm 100 năm Ngày thành lập Đảng (2030) và 100 năm Ngày nước Việt Nam mới ra đời (2045), trở thành nước phát triển, có thu nhập cao.
Nhưng không phải chờ đến khi trở thành nước đang phát triển, rồi phát triển, mới “vươn mình”. Cả thế giới đang thay đổi, thay đổi từng ngày, chuyển mình chậm là lạc hậu với thế giới. Toàn cầu hóa và hội nhập quốc tế tiếp tục tiến triển nhưng không phải một con đường thẳng mà luôn phải đối mặt với sự trỗi dậy của chủ nghĩa dân tộc. Cuộc cách mạng Công nghiệp lần thứ tư, nhất là công nghệ số hóa ứng dụng trí tuệ nhân tạo (AI) phát triển vô cùng nhanh chóng và mạnh mẽ, giục giã mỗi người, mỗi quốc gia, dân tộc. Chậm một bước là lỡ một nhịp. Chậm một nhịp là vuột mất thời cơ.
Đồng chí Tổng Bí thư Tô Lâm trong nhiều bài viết, bài nói, đã nhấn mạnh rằng, ưu tiên hàng đầu trong kỷ nguyên mới là thực hiện thắng lợi các mục tiêu chiến lược trở thành một nước phát triển có thu nhập cao, khơi dậy mạnh mẽ hào khí dân tộc tinh thần tự chủ, tự lực, tự cường, tự tin, tự hào dân tộc, khát vọng phát triển đất nước bền vững. Nguồn lực động lực quan trọng để đất nước vươn mình trong kỷ nguyên mới là ứng dụng mạnh mẽ khoa học công nghệ đổi mới sáng tạo, đẩy mạnh phát triển lực lượng sản xuất mới, thúc đẩy chuyển đổi số, chuyển đổi xanh, chuyển đổi năng lượng, phát huy sức mạnh văn hóa con người.
Thành tựu to lớn, có ý nghĩa lịch sử bốn thập niên qua là nền tảng và là lực đẩy để dân tộc vươn mình. Nếu không có được cơ đồ, tiềm lực, vị thế ấy thì làm sao có thể đi đến quyết định chinh phục những đỉnh cao mới. Khi tổng kết 10 năm tiến hành công cuộc đổi mới (1986-1996), điểm sáng nhất trong bức tranh kinh tế-xã hội là đất nước đã khắc phục được khủng hoảng, giữ vững chế độ xã hội chủ nghĩa và bước vào thời kỳ phát triển mới, trong bối cảnh không còn Liên Xô, hệ thống xã hội chủ nghĩa ở Đông Âu tan rã. Đến năm 2010, mức thu nhập bình quân đầu người đã vượt mốc 1.000 USD/năm. Lúc này chúng ta đã ra khỏi tình trạng chậm phát triển, đứng vào danh sách các nước có thu nhập trung bình trên thế giới.
Và trước mùa Xuân Ất Tỵ này, Việt Nam đã trở thành một trong 40 nền kinh tế có quy mô GDP hàng đầu thế giới, một trong 20 thị trường ngoại thương lớn nhất toàn cầu, quốc gia hàng đầu về Chỉ số phát triển con người (HDI). Hoạt động đối ngoại và hội nhập quốc tế ngày càng đạt nhiều thành tựu. Cái tên Việt Nam được bạn bè quốc tế nhắc tới với tình cảm và sự tôn trọng bởi chúng ta tiếp tục có nhiều đóng góp có trách nhiệm vào các cơ chế hợp tác đa phương, biết cách “lựa gió thả diều”, góp sức giải quyết những vấn đề chung thách thức toàn cầu. Đến nay nước ta đã có quan hệ Đối tác chiến lược toàn diện với tám nước lớn: Trung Quốc, Nga, Ấn Độ, Hàn Quốc, Mỹ, Nhật Bản, Australia và Pháp.
Không chỉ dành cho nhau những lời ưu ái, tháng 10/2024, trong ngày vui trở thành bạn lớn, Tổng thống Pháp Emmanuel Macron, cam kết, hai bên sẽ tăng cường hợp tác trên các lĩnh vực có tiềm năng và Pháp có thế mạnh như cơ sở hạ tầng, hàng không vũ trụ, khoa học công nghệ, năng lượng tái tạo, năng lượng hydrogen… Thật là những bước tiến diệu kỳ trong một thế giới hiện đại, văn minh. Danh ngôn Pháp có câu:“Kinh nghiệm, đó không phải cái gì xảy ra với chúng ta, mà là chúng ta làm gì khi điều đó đến”. Khép lại quá khứ, hướng đến tương lai, đó là đáp án của câu hỏi “làm gì”.
Những thành tựu Đổi mới là vô cùng to lớn, quyết định sự thay đổi của đất nước, của cả trăm triệu dân ta, như dòng sông lớn không ngừng thay đổi. Nhưng ta vẫn biết, cùng với dòng trong là dòng đục. Còn lắm sóng ngầm, còn nhiều trở ngại, yếu kém trong quá trình đi tới. Đó là lý do của mọi cố gắng, mọi hy vọng. Phải mạnh tay hơn nữa trong xây dựng, chỉnh đốn Đảng, trong công tác cán bộ - cái gốc của mọi công việc. Sắp bước vào “Năm đại hội”, chớ để lặp lại tình trạng “đầu nhiệm kỳ nghe ngóng, cuối nhiệm kỳ bất chấp”. Phải kiên trì, quyết liệt hơn trong đấu tranh chống tham nhũng, lãng phí, tiêu cực. Xử lý một vụ cảnh tỉnh cả vùng, cả lĩnh vực. Không dập khói mà dập từ lửa. Đặc biệt là chống lãng phí cần được chú trọng, đặt ngang với chống tham nhũng. Lãng phí tiền của, lãng phí nhân lực, lãng phí thời gian là những chuyện thường ngày, ta vẫn gặp trong xã hội và trong mỗi gia đình, trong chính mỗi con người. Cứ để tình trạng công trình nghìn tỷ phơi mưa phơi nắng cả chục năm chưa thể đưa vào sử dụng thì điều đó còn nặng hơn hai chữ “khuyết điểm”, có người bảo đó là tội ác cũng không quá! Một viên sỏi nhỏ, một tờ giấy khai sinh mà phải ba, bốn bộ quản, thì khổ dân quá rồi, phải sửa ngay thôi. Cái gì có hại cho Dân thì phải hết sức tránh. Người lãnh đạo cao nhất của Đảng, Nhà nước đã lưu ý chuyện này.
Chuyện Kỷ nguyên mới là chuyện đại sự của dân tộc. Nhưng đại sự ấy bắt đầu từ cơ man nào là những chuyện tiểu sự trong đời sống, trong thái độ sống của mỗi người, nhất là những người được Dân tin yêu, giao nhiệm vụ. Chức vụ càng cao, trọng trách, danh dự càng lớn. Trong mùa Xuân thứ 95 có Đảng, nghĩ về Đảng, xin bắt đầu từ chỗ đứng của Dân - quyền hành và lực lượng đều ở nơi Dân./.
TRẦN QUANG
Theo Báo Nhân Dân
Thanh Huyền (st)