Mùa Xuân như đang gõ cửa từng người, từng nhà. Trong cái rạo rực, náo nức của trời đất lúc giao hòa, nhân dân ta lại mừng XUÂN và mừng ĐẢNG. 85 mùa xuân đã đi qua, Đảng luôn đồng hành cùng mùa Xuân dân tộc. Có lẽ vì thế mà những vần thơ về mùa Xuân và Đảng cứ hòa quyện thành nguồn cảm hứng lớn đối với những thi gia của nhiều thế hệ.
Khi còn ngồi trên ghế nhà trường phổ thông, chúng tôi đã thuộc lòng những vần thơ của nhà thơ Chế Lan Viên, những vần thơ mà trong đó hình ảnh của Bác Hồ, của Đảng, của dân tộc như quyện hòa vào một. Quả thật lúc đó những cô cậu học trò như chúng tôi chưa hiểu nhiều về Đảng nhưng khi đọc những vần thơ này chúng tôi cảm thấy vô cùng xúc động và cảm thấy yêu Đảng, yêu Bác Hồ biết nhường nào:
Luận cương đến Bác Hồ. Và Người đã khóc
Lệ Bác Hồ rơi trên chữ Lê-nin
Bốn bức tường im nghe Bác lật từng trang sách gấp
Tưởng bên ngoài đất nước đợi mong tin
Bác reo lên một mình như nói cùng dân tộc
Cơm áo là đây, hạnh phúc đây rồi
Hình của Đảng lồng trong hình của Nước
Phút khóc đầu tiên là phút Bác Hồ cười.
(Người đi tìm hình của nước)
Là một nhà thơ lãng mạn trước cách mạng, sau giai đoạn “nhận đường”, nhà thơ Chế Lan Viên đã nguyện đi theo con đường của Đảng. Vinh dự và tự hào khi được đứng vào hàng ngũ của Đảng, ông đã ngân lên những tiếng lòng xúc động để diễn tả tâm trạng của mình:
Ngày vào Đảng đất trời như đổi khác
Những vật vô tri cũng làm rưng nước mắt
Đá sỏi, cây cằn sao bỗng thấy thiêng liêng?
Giọng nói quen nghe, màu đất quen nhìn
Bỗng chan chứa trăm điều chưa nói hết!
(Kết nạp Đảng trên quê mẹ)
Ta thấy Đảng vĩ đại vì Đảng chính là cuộc sống của mỗi chúng ta, rất gần gũi, thân thiết, từ hạt muối, cọng rau của dân, Đảng đều nghĩ đến. Ôi, Đảng thiêng liêng vì:
Đảng nghĩ số triệu dân, nghĩ sức nước sông Cả, sông Hồng
Những vóc dáng những Trường Sơn, dung mạo những đồng bằng
Những mâm cơm ta có gì, Trung ương phải nghĩ
Một lạng ngô thôi cũng lo đều cho mười chín triệu đầu dân …
Ta nghĩ chuyện nghìn năm chưa kịp nghĩ
Và đôi mắt thần của Đảng chiếu tầm xa
(Nghĩ về Đảng).
Đối với nhà thơ Tố Hữu, nói về Đảng, trong một tương quan nào đó cũng đồng nghĩa với nói về dân tộc Việt Nam, về Bác Hồ kính yêu, người đã sáng lập và dày công rèn luyện Đảng ta trở thành “công bộc” của nhân dân. Bởi lẽ tinh hoa của dân tộc là Đảng, người sáng lập ra Đảng là Hồ Chủ tịch. Như vậy có thể nói dân tộc, Đảng và Bác Hồ luôn lồng quện vào nhau thành một thể thống nhất không thể tách rời. Viết về Đảng, ngợi ca Đảng, có lẽ hay nhất, gần gũi với mỗi chúng ta, cùng ngân rung một cung bậc tình cảm với ta nhất vẫn là những vần thơ của nhà thơ Tố Hữu. Đọc thơ viết về Đảng của nhà thơ Tố Hữu, ta như được tiếp thêm sức mạnh, niềm tin. Đó là sức mạnh của một Đảng luôn gắn bó mật thiết với nhân dân, được nhân dân tin yêu. Đó là một Đảng "xương sắt, da đồng" đem lại cuộc sống ấm no, hạnh phúc cho mọi người:
Đảng ta đó, trăm tay nghìn mắt
Đảng ta đây, xương sắt da đồng
Đảng ta, muôn vạn công nông
Đảng ta, muôn vạn tấm lòng niềm tin
Đảng ta, Mác – Lê-nin vĩ đại
Lại hồi sinh, trả lại cho ta
Trời cao, đất rộng bao la
Bát cơm, tấm áo, hương hoa, hồn người
(Ba mươi năm đời ta có Đảng)
“Cảm ơn Đảng của chúng ta, Đảng làm ra ánh sáng”, Đảng đã giúp ta “biết lẽ phải, biết yêu thương, căm giận”, Đảng đã giúp ta “có tầm mắt nhìn xa trông rộng”. Đón chào một mùa xuân mới, lòng mỗi chúng lại rạo rực kỷ niệm Ngày thành lập Đảng Cộng sản Việt Nam, trong niềm cảm xúc đặc biệt đó lòng ta càng ơn Đảng, càng nhớ Bác, nhớ những vần thơ của Bác viết về Đảng thuở nào:
Đảng ta vĩ đại như biển rộng, như núi cao
Ba mươi năm phấn đấu và thắng lợi biết bao nhiêu tình
Đảng ta là đạo đức, là văn minh
Là thống nhất, độc lập, là hòa bình, ấm no
Công ơn Đảng thật là to
Ba mươi năm lịch sử Đảng là cả một pho lịch sử bằng vàng.
Và nguyện suốt đời phấn đấu, hi sinh vì lý tưởng của Đảng quang vinh:
Ôi Việt Nam hai tiếng diệu kì
Một tiếng Đảng vang lên kiêu hãnh
Ta suốt đời nguyện là người lính
Dưới cờ Đảng thân yêu
Gieo mầm thơ trên cuộc sống phì nhiêu…
(Hoàng Trung Thông)
Còn nhiều lắm, nhiều lắm những vần thơ viết về Đảng... Bao nhiêu mùa xuân đã đi qua nhưng những vần thơ đó vẫn sống mãi với thời gian, trường tồn cùng dân tộc. Mỗi lần được đọc những vần thơ đó, chúng tôi như cảm thấy mình lớn hơn và nguyện góp phần mình giữ gìn và phát huy "truyền thống và bản chất tốt đẹp của Ðảng","làm cho Ðảng ta ngày càng trong sạch, vững mạnh" xứng với niềm tin yêu của Đảng, của nhân dân./.
Theo Trang thông tin điện tử Thành phố Vũng Tàu
Tâm Trang (st)