VÀI CON SỐ HAY HAY CỦA PHÁP
Trong cuộc đại chiến thứ hai, hơn 250 vạn binh lính và dân Pháp bị Đức bắt làm tù binh. Trong số đó có gần 140 vị tướng. Chết 80 vạn thường dân, 20 vạn binh sĩ.
Trong năm năm Pháp bị Đức chiếm đóng, Đức bắt hơn 85 vạn người Pháp qua làm cu ly bên Đức.
Cũng trong thời kỳ đó, Đức đã giết chết hơn 65 vạn người Pháp kháng chiến, trong số đó 75.000 đảng viên cộng sản bị hy sinh.
Con số Pháp bị thiệt hại là:
1.102.000 nóc nhà tan nát.
170.000 toa xe lửa hư hỏng.
28.000 đầu xe lửa bị phá.
3000 cây số đường xe lửa bị bóc.
95.000 mẫu đất có địa lôi, không cày cấy được.
Tính tất cả của cải Pháp mất mát hư hỏng, đáng giá là 4.800 ngàn triệu bạc Pháp.
Trong thời kỳ Đức chiếm đóng, nhân dân Pháp có một số người kháng chiến rất dũng cảm. Cũng có một hạng người hàng Đức một cách rất “oanh liệt” (giống như bọn Pháp ở đây hàng Nhật).
Kháng chiến thành công rồi nhân dân Pháp bắt đầu thanh toán bọn Pháp gian. Ngoài Pê-tanh và Le-van còn có:
266 quan tòa bị cách chức và trị tội.
1.195 người bị án tù chung thân.
2.894 người bị xử tử.
27.874 người bị mất quyền công dân.
Pháp gian nhiều ghê!
Nhưng từ giữa năm 1946 về sau, phái phản động được thể thì những Pháp gian còn lại, chẳng những không bị phạt, mà lại được thưởng! Vừa đây, I.H. là một trong 10 tên thân Đức có tiếng, được thưởng thứ mề đay cao quý nhất ở Pháp!
Hiện nay nước Pháp có 240 vị tướng. Trong đó có 40 vị tướng thất nghiệp.
Mỗi người lính Pháp, mỗi năm tốn cho ngân quỹ 840 ngàn phrăng. Vì vậy, mỗi năm Chính phủ Pháp tiêu vào binh bị hết một phần ba tiền bạc của Nhà nước thu được.
Hải quân của Pháp nhiều quan nhất trong thế giới. Cứ 14 lính là có một người quan.
Số quan lại Pháp cũng nhiều nhất trong thế giới. Chỉ trong một quận Xen (Sein) mà số quan lại đông hơn quan lại cả nước Na-uy.
Nhà Túc mễ Pháp, 4 năm trước chỉ có 600 công chức, năm nay tăng đến 3.500 công chức.
Vì bọn quan ăn bám nhiều quá, cho nên họ muốn chút bớt cho Việt Nam!
Giá sinh hoạt của mỗi người công nhân một tháng là 10.000 quan. Đầu năm nay, trong lúc công nhân đòi tăng lương chưa được, thì các ông hội đồng tự đề ra, tự thảo luận, rồi tự tán thành tăng lương của họ lên mỗi tháng là 50.000 quan.
Và trong lúc Pháp đăng dân cùng tài tận, mà một nhà đánh bạc công khai ở Enghien, gần Ba-lê, mỗi năm các con bạc ăn thua hơn 320 triệu và tiền hồ đến 92 triệu quan!
Thật là đạo đức thanh liêm của thực dân.
A.G.
Báo Sự thật, ngày 30 tháng 5 năm 1948
ĐẠO ĐỨC CỦA MỸ
Chúa Giêsu dạy: Đạo đức là bác ái .
Phật Thích ca dạy: Đạo đức là từ bi.
Không tử dạy: Đạo đức là nhân nghĩa.
Còn đế quốc Mỹ thì: Đạo đức là giết người.
Nếu ai tưởng tôi nói vu cho Mỹ, thì xin nghe những lời của vài lãnh tụ Mỹ sau đây:
Tổng Tham mưu trưởng Mỹ nói: Tính đến 18 tháng 5, quân đội Mỹ ở Triều Tiên chết và bị thương hơn 142.000 tên.
Nghe vậy, cựu Tổng thống Mỹ tên là Táp nói: “Nên dùng lính ngoại quốc đi đánh, dù tốn kém hơn một chút cũng còn rẻ hơn dùng lính Mỹ và người Mỹ đỡ phải chết” (20-5-1951).
Tướng Mặt Ác-tệ (Mac Arthur) nói: Một viên đạn may ra chỉ giết một người Trung Quốc; một băng súng máy giết được 10 người, một quả bom giết 100 người, một bom nguyên tử giết vài 1000 người thôi. Nếu phá hoại cơ quan lương thực, thì có thể làm cho 50 triệu người chết đói trong một lúc. Vì vậy, hắn đề nghị bao vây kinh tế Trung Quốc.
Tên Kinh-xít-lây (Kingsley) nhận rằng: Từ ngày Mỹ đổ bộ đến nay, hơn 3 triệu người Triều Tiên tan nhà nát cửa và hơn 1 triệu người chết vì bom đạn.
Để gây chiến tranh thế giới đặng phát triển “đạo đức” ấy, chỉ trong 6 tháng năm ngoái, Mỹ đã giúp cho bè lũ tay sai 350.000 tấn bom đạn.
Đó: Bà con thấy chưa?
C.B.
Báo Nhân Dân ngày 14-6-1951
NÓI THẬT MẤT LÒNG
Bà Phin-tơn (Filton) là một vị giáo sư triết học người Anh. Hồi tháng 6, bà cùng Đoàn đại biểu Phụ nữ Dân chủ Quốc tế sang thăm Triều Tiên.
Khi trở về nước, bà đã trình bày trước dân Anh những tội ác của quân đội Mỹ và Anh ở Triều Tiên, với những chứng cứ rõ ràng, dân chúng Anh rất căm tức Chính phủ Anh và gây nên phong trào đòi quân đội Anh rút khỏi Triều Tiên.
Chính phủ phản động Anh thấy vậy, bèn cách chức giáo sư của bà, vu cho bà phạm tội phản quốc và toan đưa bà ra trước tòa án.
Nghe tin ấy, dân chúng Anh càng căm tức Chính phủ và quyết ủng hộ bà Phin-tơn.
Bà Phin-tơn nói: Chính phủ Anh cách chức giáo sư của tôi, xong không thể cách chức làm người của tôi. Họ có thể cúp tiền lương của tôi, xong không thể ngăn trở tôi nói thật.
Cả một đế quốc xưng hùng xưng bá, mà sợ một người đàn bà nói thật. Uy quyền của bọn phản động là như thế đó.
Đ.X.
Báo Cứu quốc số 1875 ngày 9-7-1951
*
* *
ĐIÊN RỒ NHẤT THẾ GIỚI
Ta có câu:
“Mất tiền rồi lại thua thâm,
Chị em chúng bạn tri âm chê cười”
Đã mất tiền, lại thua thâm, là điên rồ, cho nên bị chê cười là đáng lắm. Mỹ thường khoe khoang cái gì Mỹ cũng nhất trong thế giới, nhà cao nhất, tiền nhiều nhất… Điều mà Mỹ không khoe là Mỹ cũng điên rồ nhất trong thế giới.
Sau đây là một chứng cớ:
Hôm 5/5, Bộ trưởng Ngoại giao Mỹ khai trước Nghị viện rằng: “Tưởng Giới Thạch ở Đài Loan cũng như phe cánh Tưởng lén lút ở lục địa Trung Quốc, không lực lượng nào đánh đổ được Chính phủ Mao Trạch Đông... Từ 1945, Mỹ đã giúp Tưởng hơn 2.000 triệu đô la vũ khí và hàng 1000 cố vấn quân sự. Nhưng 3/4 vũ khí Mỹ giúp Tưởng đã lọt vào tay quân đội cộng sản…”
Thế là Mỹ đã mất tiền, lại thua thầm, chẳng điên rồ là gì?
Hơn nữa, Mỹ biết vậy nhưng cứ giúp Tưởng. Mỹ giúp cả Chính phủ bù nhìn Lý Thừa Văn, một Chính phủ mà viên Phó Chủ tịch đã kết án là hủ bại đến tận xương tủy và đã phải từ chức, Mỹ giúp Chính phủ bù nhìn Bảo Đại mà toàn thế giới gọi là “vua hộp đêm”.
Tóm lại, những lũ phản quốc đã bị nhân dân phỉ nhổ đều được Mỹ thâu lấy. Như vậy, chẳng điên rồ là gì?
C.B
Báo Nhân Dân, ngày 12-7-1951
*
* *
QUÂN ĐỘI THỰC DÂN PHÁP
Cuối năm ngoái, cựu Thủ tướng Pháp là Ray-nô nói: Bộ đội Pháp ở Việt Nam đã chết và bị thương 40.486 tên.
Vừa rồi, Bộ trưởng Thuộc địa Pháp nói: Hơn 1.000 sỹ quan Pháp đã chết ở Việt Nam (2 chàng ấy chỉ nói 1 phần 3 thôi).
Binh sỹ Pháp chết nhiều, nhân dân Pháp chống chiến tranh tợn. Vì vậy mặc dầu thực dân tuyên truyền lừa bịp và tăng lương cho lính, thanh niên Pháp vẫn không muốn sang chết ở Việt Nam. Một ví dụ: Báo Hành động (L’Action) ngày 26-3 nói:
Tháng 10 năm ngoái, hơn 20 vạn thanh niên Pháp phải vào bộ đội, mà chỉ có hơn 700 người tình nguyện sang Việt Nam. Còn về sỹ quan, thì trong 84 người, chỉ có 4 người tình nguyện, 80 người bắt buộc phải đi, không đi thì bị tù và bị cách chức.
Chính 3 viên quan năm là Sác-tông, Lơ-pa-giơ, Đuy-rít bị ta bắt trong trận giải phóng biên giới cũng phải nhận rằng: “Chúng tôi bị tuyên truyền nhồi sọ. Nay chúng tôi thấy rõ rằng chiến tranh ở Việt Nam không có mục đích, không có nghĩa lý, không có hy vọng”.
Thống chế Xtalin nói: “Tướng lính Mỹ và Anh không kém ai, song họ thất bại là vì lính Mỹ và Anh biết rằng chiến tranh chống Triều Tiên và Trung Quốc là vô lý”.
Ta cũng có thể nói: Thực dân Pháp thất bại là vì binh lính Pháp biết rằng chiến tranh ở Việt Nam là vô lý. Và cũng vì vậy mà ta nhất định thắng.
Đ.X.
Báo Cứu quốc số 1861 ngày 14-7-1861
*
* *
CỘNG SẢN
Trước ngày cách mạng Nga thành công, ở Âu Mỹ hễ ai nói động đến quyền lợi của giai cấp tư bản thì bị mắng là “bọn xã hội chủ nghĩa”. Có khi bị bỏ tù nữa.
Ngày nay, đã có nước cộng sản Liên Xô và nhiều Đảng Cộng sản, thì ở các nước tư bản hễ ai nói động đến chủ nghĩa đế quốc, chủ nghĩa thực dân đều bị gọi là “cộng sản”.
Xin bà con lắng nghe câu nói này:
“22 năm công tác ở Viễn Đông, tôi thấy rất rõ rằng: Chế độ thực dân là xây dựng trên chiến tranh. Nó nhờ chiến tranh mà sống. Nó còn thì cứ còn chiến tranh. Cách tốt nhất để chấm dứt chiến tranh là:
- Nhận Trung Quốc vào Liên hợp quốc;
- Quân ngoại quốc phải rút khỏi Triều Tiên;
- Quân đội Anh phải rút khỏi Mã Lai;
- Quân đội Pháp phải rút khỏi Việt Nam.”
Người cộng sản nào nói như vậy?
Thưa không. Đó không phải là người cộng sản nào nói, mà chính là lời một vị lãnh tụ công giáo, Giám mục En-đi-cốt người Gia Nã Đại, nói trước Đại hội Hòa bình Thế giới hôm 24-2-1951.
Đ.X
Báo Cứu quốc số 1863 ngày 17-7-1951
*
* *
DÂN MỸ CHỐNG CHIẾN TRANH
Đế quốc Mỹ ra sức gây chiến.
Song nhân dân Mỹ thì lại muốn hòa bình. Vài ví dụ:
Các đại biểu Quốc hội Mỹ như các ông Capehart, Ford, Thyé, Douglas… tuyên bố rằng 9 phần 10 cử tri ở các tỉnh đều chống chiến tranh xâm lược Triều Tiên.
Báo Tập tin tức Mỹ điều tra ý kiến của dân, kết quả thấy 9 phần 10 đòi rút quân Mỹ ra khỏi Triều Tiên.
Báo Công nhân Mỹ đăng nhiều thư của bạn đọc. Một phụ nữ viết:
“Nếu để cho lũ tướng tá kia tự đi đánh, thì chiến tranh không kéo dài, mà con em chúng ta sẽ được ở nhà…”
Một phụ nữ khác viết: “Ai bảo chúng ta đi đánh nửa thế giới này để bảo vệ nửa thế giới kia? Mà nửa thế giới kia có nhờ, có muốn bảo vệ đâu? Đó chỉ là cố ý đưa con em chúng ta đi đến chết đói thôi”.
Một bà viết thư cho Tổng thống Mỹ:
“Ông nói rằng nhân dân ủng hộ chính sách chiến tranh của ông. Tôi đã nói chuyện với nhiều hạng người, song không một ai tán thành chiến tranh ở Triều Tiên cả. Thưa ông, chúng tôi dân thành phố cũng như dân thôn quê, đều muốn hòa bình ngay”.
Ý dân là ý trời. Đế quốc Mỹ làm trái ý dân, ý trời cho nên chúng sẽ thất bại.
C.B.
Báo Nhân Dân, số 17 ngày 17-9-1951
*
* *
NHÂN DÂN ĐỨC PHẢN ĐỐI
Phản động Mỹ có võ trang lại phản động Tây Đức và Nhật Bản để chuẩn bị Thế giới chiến tranh lần thứ ba. Nhưng nhân dân Nhật và Đức phản đối ầm lên. Đây là một chứng cứ rõ ràng:
Hôm 3-6-1951, Chính phủ Dân chủ Cộng hòa Đức mở một cuộc bỏ phiếu, hỏi ý kiến nhân dân về hai điều:
- Bạn có phản đối việc võ trang nước Đức?
- Bạn có yêu cầu nội trong năm nay các nước phải ký hòa ước với Đức không?
Số cử tri là 13 triệu 697.000 người.
“Tham gia bỏ phiếu” 13 triệu 618.000 người (tức là 99 phần 100 cử tri tham gia).
Số phiếu nói có: 13 triệu 34.000 người
Số phiếu nói không: 546.000 người (tức là 4 phần 100 phản đối).
Ý dân là ý trời. Mỹ dù nhiều đồng đô la, nhiều bom nguyên tử, nhưng toàn dân đã phản đối thì Mỹ cũng phải co vòi.
Đ.X
Báo Cứu quốc số 1876 ngày 23-7-1951
*
* *
CỌP, NAI, THỎ
Một hạ sỹ quan Pháp tên là Ghi-ông (Guillon) bị ta bắt ở Ninh Bình. Y khai rằng: Bộ đội y ở Đồng Nai (Nam Bộ) bị điều động đến Hòn Gai. Bị ta đánh thua ở Uông Bí, bộ đội y lại đưa đến Ninh Bình. Đến đây y được lệnh đuổi cha cố và đồng bào công giáo, chiếm nhà thờ làm vị trí, đục gác chuông làm ổ súng. Nhưng vì bị ta đánh bất thình lình cho nên chỉ trong 19 phút thì bộ đội y thua và bị bắt như thỏ. Thế mà thông cáo của bộ tham mưu Pháp nói rằng bộ đội Pháp đánh thắng hăng như cọp.
Lời khai của Ghi-ông có Nai, có Thỏ, có Cọp, như một vườn bách thú. Song con cọp Pháp chỉ là cọp giấy.
Nhưng điều đáng chú ý trong lời khai này là:
1- Giặc đến đâu cũng chiếm đóng nhà thờ của Chúa và ngược đãi đồng bào công giáo.
2- Hễ ta đánh bất thình lình thì địch nhất định thua, ta nhất định thắng. Mà muốn đánh bất thình lình thì bộ đội và nhân dân ta phải tuyệt đối giữ bí mật.
Biết giữ bí mật tức là đã thắng địch được một phần.
Đ.X.
Báo Cứu quốc số 1869 ngày 25-7-1951
*
* *
ĐỜI SỐNG Ở MỸ
Truyền rằng dân Mỹ rất sung sướng.
Sung sướng thế nào? Tờ báo Mỹ Vệ quốc (National Guadian)viết:
“...Đêm khuya, tôi thấy một đàn người moi móc trong những thùng rác. Mỗi người một tay xách cái bị, một tay móc thùng rác. Trời ơi, phải chăng đây là nước Mỹ có thừa dân chủ để bán cho cả thế giới.
Tôi thấy hàng nghìn người lượm lặt trong thùng rác mà sống. Họ phải tranh nhau với chó. Một mụ già moi được một cái xương lợn, một con chó nhỏ chạy lại tranh cái xương và cắn tay mụ. Mụ lẩm bẩm nói: Thôi tao nhường cho mày, tao đi tìm thùng khác vậy…”
Con nhiều tờ báo kể những chuyện “sung sướng” như thế. Trong lúc dân khổ như vậy thì bọn bán súng làm giàu càng giàu thêm. Báo Mỹ Công thương viết:
“Bọn lợi dụng chiến tranh là hung ác hơn cả mọi loài thú dữ. So với chúng, thì Mọi ăn thịt người còn lương thiện lắm, vì họ chỉ ăn thịt kẻ thù và ăn cho đỡ đói. Con bọn kia thì xui dân mình đi chết (như chiến tranh ở Triều Tiên) để làm giàu”.
Một chứng cớ nữa: Tháng 10 năm ngoái, hơn 10 vạn thanh niên đi khám sức khỏe để tòng quân thì hơn 5 vạn 2 nghìn người vì thiếu thức ăn mà không đủ sức khỏe.
Dân khổ mặc dân, đế quốc Mỹ, mỗi năm cứ khoét dân hàng vạn triệu để chuẩn bị chiến tranh thế giới. Than ôi Mỹ mà không đẹp!
Đ.X.
Báo Cứu quốc ngày 28-7-1951
*
* *
ĐỐP! ĐỐP!
Giặc Pháp và Việt gian bù nhìn huênh hoang tuyên truyền:
- Pháp cho Việt Nam độc lập thật sự rồi.
- Bù nhìn nắm cả ngoại giao nội chính rồi.
- Quân đội Pháp chỉ có mục đích giữ gìn quyền độc lập cho Việt Nam…
Vừa rồi, lũ bù nhìn bị giặc Pháp tát một cái đốp! Câu chuyện là thế này: Bù nhìn Bảo Đại mưu vay tiền Mỹ. Mỹ nhận lời. Hai bên định ngày 27-6 thì ký giấy.
Bù nhìn đã dọn dẹp nhà cửa, sắm sửa bánh trái, trưng bày cờ quạt, gửi giấy mời khách (Việt Nam và ngoại quốc). Chuẩn bị xong xuôi cả rồi. Đùng một cái Tát-xi-nhi bảo: “Không! Không cho phép ký, vì Tổng thống Pháp chưa chuẩn y”.
Thế là bù nhìn “xôi hỏng bỏng tay”.
Đó là một cái tát vào mặt lũ bù nhìn.
Đó cũng là một chứng cớ mâu thuẫn giữa thực dân Pháp và bọn can thiệp Mỹ.
Đó lại là một tiếng chuông thức tỉnh số ít người Việt còn lưng chừng.
Đ.X.
Báo Cứu quốc số 1875, ngày 03-8-1951
Còn nữa
Đức Hiếu (Tổng hợp)